1. DƯỜNG NHƯDường như em đã đến thật gần
Chạm vào bờ cảm xúc của tôi
Rồi tan biến thật nhanh
Như tên trộm kiêu hãnh
Bỏ lại một mảnh tình
Ghi danh chiến tích.
Dường như em đã cho tôi
Hưởng thụ nỗi đau mất mát
Rạo rực kiếm tìm
Với niềm đam mê trong trò chơi săn đuổi
Dường như em đã bỏ quên
Một dấu môi son trên gờ ký ức
Để mỗi khi tôi bước gần bờ vực
Chợt nhớ mình còn phải tìm lại trái tim
Dường như em đã đến bên tôi
Cọ xát từng tế bào cảm xúc...
2. CON VÀ NGƯỜI Tôi thích chữ người ghét chữ con
Tự hỏi sao người Việt gọi con người?
Phải chăng ta muôn đời hai mảng
Thiện ác phân tranh một bước cục diện đổi thay!
Thú tính chính là con.
Nhân tính chính là người.
Tiếng gọi đó đơn thuần chỉ là con thú
Đâu đủ trí khôn để nhận biết đúng sai?
Vậy mà đôi khi thật là khó hiểu
Người khôn ngoan phản bội muôn loài...
3. MƯA ĐÊM Vầng trăng muộn chưa kịp mơ màng
Mây đã đến phũ tròn bóng tối
Mưa bất chợt đỗ ào lầm lỗi
Gió cồn cào hất lạnh vào song.
Mưa rền rả bước chân cô độc
Ran rát tình dẫm đạp bình yên
Tưới trên thềm chòng chành nỗi nhớ
Vũng ngực em nằm nước mắt đầy vơi.
Giọt lệ cô đơn dỗi đời khinh bạc
Khoác áo trung thành cay đắng ái ân
Hạnh phúc dần lâng chơi trò cam phận
Khao khát xé từng mảnh vụn tin yêu
Em yếu đuối giữa dòng xiết nợ
Chìm vào trong ảo ảnh mơ yêu
Liêu xiêu thức cùng đêm chờ đợi
Một bàn tay đưa nắng vào chiều
Hương yêu tỏa ngọt ngào quyến rũ
Cháy trong tôi góc nhỏ hiền lương
Mưa úp lạnh thẳng thừng góc cạnh
Nỗi nhớ cắt từng thớ thịt hiến dâng
4. BÀI CA CỦA DẾEm hãy lắng nghe
Bài ca của dế
Những cô, chàng, dế dễ thương
Ăn cỏ
Uống sương
Hát lời vô thường
Khi tình yêu đã dứt
Em hãy lắng nghe
Bài ca của dế
Vang lên từ thảm cỏ non
Nơi gốc rạ mỏi mòn
Rỉ rả
Tháng mười tháng năm
Rỉ rả vĩnh hằng
Em hãy lắng nghe
Bài ca của dế
Bài ca thông thái
Trầm tỉnh chín muồi
Đi qua những lo toan tăm tối
Vựợt qua mùa xuân sôi nổi
Và mùa hè bức bối
Không bao giờ thay đổi
Lành mạnh
Sạch trong
Em có nghe không?
Bài ca của dế
Bài ca không có sự xáo động
Chỉ có sự yên bình
Thông thái mênh mông
5. RỬA TAYRửa tay xin mặt trời chút nắng
Ráng chiều buông sợi tím hoàng hôn
Rửa tay xin mặt trăng tròn lẳng
Mây đưa về nửa dấu môi son
Rửa tay xin hạt sương ngậm sữa
Mưa đổ ào rửa lá trên cây
Rửa tay xin gió lùa song cửa
Lạnh ghé vào khoác áo đo vai
Rửa tay xin bạn lời hẹn cũ
Rượu rót tràn sóng sánh phân ly
Rửa tay xin chút tình ấp ủ
Nước mắt em rơi giả dối nhu mì
Rửa tay xin tôi nụ cười khì
Mắt cuối nhìn chiếc bóng nhâm nhi
Rửa tay xin tôi một bàn tay
Dòng sông đục ngầu dậy sóng ...
6. VĂN MINH NHÂN LOẠI Thế kỷ ngược xuôi
Cung cầu tráo đổi
Trái đất sục sôi
Tự do tội lỗi
Văn minh thế giới
Đổ mãi chẳng đầy
Tâm hồn thủng đáy
Sức mạnh hạt nhân.
Nhân loại tần ngần
Cuống cuồng sợ hãi
Tìm kiếm tương lai
Pháo đài sao Hỏa.
Chạy đua thiên hà
Vũ trụ mở ra
Trái đất rên la
Chất độc hóa học.
Trái tim khô khốc
Con người cô độc
Trở về nguồn gốc
Trầm tích phương Đông
Khai nguyên trống rỗng
Văn minh lắng đọng
Nhân ái chất chồng
Thanh bình mênh mông
Cánh cửa mở rộng
Trời đất hòa đồng
Nhân sinh hữu ý
Vạn vật hữu tình…
7. TỈNH THỨC Chạy giữa dòng người đông đúc
Rơi từng chút bình yên
Nhặt từng hơi thất vọng
Quay trở lại tận cùng
Ta thấy được số không
Trên bầu trời tham vọng.
Mây ảo tưởng vờn bay
Ta gánh nặng trên vai
Túi đời đầy mượn vay
Một kiếp người thức dậy
Dưới ánh nắng ban mai
Cân bằng gieo tự tại
Bước chân về tương lai
8. EM LÀ CỘI MAI VÀNG Lặng thầm chắt lọc vắt khô cằn
Mặc mùa đông lạnh lùng hun đốt nắng
Uống từng hạt sương buông lãng đãng
Hút mạch nước ngầm tinh khiết trời ban
Dòng nhựa sống dịu dàng qua gian nan
Hội tụ trên cành những nụ hoa tươi tắn
Cội mai già khỏa thân khỏe khoắn
Đợi Xuân về rực rỡ hiến dâng.
Hạnh phúc nở vàng trên từng cánh hoa ngân
Khe khẽ rơi trong vòng ôm bè bạn
Hương thơm ngát trên môi cười con trẻ
Đêm nồng nàn em mở cửa hồn Xuân
9. MÊ KHÚC THU Lang thang nửa cuộc đời
Chơi quá nửa cuộc chơi
Môi em ướt gọi mời
Mùa thu về lã lơi
Bàn tay em xa vời
Vẫy lên mừng cuộc chơi
Hạnh phúc còn chưa tới
Vết thương khâu rã rời
Hương ái ân rười rượi
Giật mình lũ chim dơi
Lồng ngực bung phơi phới
Cô đơn sầu trắng phơi
Mượt mà dối trá ngươi
Đường trơn bóng ngã đời
Cơn mê cười đứng đợi
Thật thà lá vàng rơi
Tim yêu nhỏ giọt tươi
Dấu thời gian tả tơi
Độc hành bước đầy vơi
Chập choạng vào cuộc chơi
Thu buông trọn kiếp người
Vàng ươm lấp lối đời
Em có vào cuộc chơi?
10. VAY TRẢ Sinh ra đời ta đã mượn -vay
Tiếp tục sống để mà trả lại
Trả tất cả cho đến một ngày
Ta trả lại ta.
Ta vay loài người sinh mạng
Trả lại một đời cuộc sống trở trăn
Mấy tỷ thời gian tử tế, đàng hoàng
Lãnh đạm công bằng
Thanh thản bi thương
Vay - trả
Ta lại trở về cùng cõi vô thường
Tiếp tục khởi đầu hành trình vay- trả
Vạn kiếp bản ngã
Vẫn chỉ là trả -vay
Hành trình dài thỉnh thoảng le lói sáng
Chẳng có gì đáng để tự hào
Như những ngôi sao
Đốt định mệnh huy hoàng.rơi rụng
Một vài người băn khoăn
Ngắm sao băng ngẫm nghĩ làm người
Trả -vay
Vay - trả
Ta nào biết là ai?
11. CÓ ĐIỀU GÌCó điều gì là lạ
Bốn bức tường quanh ta
Vào ra chỉ mình ta
Bốn bóng người lân la
Có điều gì xa xôi quá
Bốn bóng người chỉ một ta
Bốn bức tường trong thinh lặng
Buồn vui chẳng thể bước qua
Có điều gì như đang vật vả
Bốn bức tường, bốn bóng quanh ta
Đêm liêu xiêu kẻ nghiêng người ngả
Ta khóc cười cũng chỉ riêng ta
Có điều gì ngông nghênh như tuyệt vọng
Bốn bóng người, bốn bức tường chênh chông
Tâm hồn ta ngập tràn bao mơ mộng
Em có về hy vọng với ta không?
12. DỊ MỘNG
Giật mình tỉnh giấc
Trời đất tối đen
Không gian nghèn nghẹn
Hương trà lạ quen
Giấc mộng bon chen
Nửa đời quang gánh
Mảnh tình nằng nặng
Cong bờ đa mang
Dĩ vãng mơ hoang
Mồ côi chăn gối
Lạnh lùng bóng tối
Đỏ dấu son môi
Giấc ngủ lôi thôi
Cựa mình chật chội
Hương trà bức bối
Tiếng người khóc than
Trời chưa kịp sáng
Cô độc đồng sàn
Dị mộng đeo tang
Em cười khô khan
13. NHƯNhư là một giấc mơ
Đi theo mùa lá rụng
Tỉnh ra còn lúng phúng
Lắt lay vài cọng đời
Như cánh buồm tả tơi
Ra khơi ngày biển động
Lao mình vào khát vọng
Đắm chìm trong đơn côi
Như cuộc tình nóng vội
Mây mưa vả mồ hôi
Tàn phai chưa kịp hỏi
Lời thú tội nhân đôi
Như gió về nông nổi
Nắng chết một ngày tàn
Hương trầm thơm nén nhang
Loang trên chiều vô hạn
Như cuối đường bước cạn
Hun hút vùng tối sâu
Văng vẳng tiếng kinh cầu
Em bây giờ nơi đâu?
14. BẾN ĐỢI ĐƠN CÔI
Tôi đi mình tôi
Trên đường độc đạo
Bước chân lạo xạo nhát nhàu sỏi đá
Run rẩy đêm đen
Một vì sao rơi rụng
Cuối chân trời biển khơi
Tôi đi tìm tôi
Giữa biển đời tăm tối
Kiếm tìm một bến đợi
Neo con thuyền sám hối
Em ngồi bên bến đơn côi
Khép cửa dòng sông khát vọng
Con thuyền tôi mỏi mòn vô vọng
Lênh đênh biển động tội lỗi đếm đong
Tôi đi tìm lấy nỗi đau
Giữa dòng xoáy đợi chờ hấp hối
Góc giáo đường em thẹn thùng xưng tội
Chúa nghe chăng?
Biển vắng bến mồ côi
15. QUÊN ĐI LỜI ĐÃ HỨA
Tôi vẫn luôn nhủ lòng
Tìm mọi cách đừng yêu
Nhưng mỗi khi mặt trời bỏ chiều
Tôi lại trông chờ dòng tin nhắn của em
Tôi vô thức thả hồn lêu lổng
Phơi trần mình dưới cái lạnh của ánh trăng non
Con đường em về hẳn gió cũng héo hon
Nên bên tôi lá vẫn xót cành đeo vàng không chịu rớt
Úp mặt vào ngực mùa Thu
Tôi buông đời dung tục
Nỗi nhớ em sôi sục trong lòng chảo trăng treo
Rớt xuống tôi giọt tình nóng bỏng
Cháy xém tóc đen bạc trắng chiều tan
Tôi hồ đồ ngoạm câu thơ lắm bụi
Thả vào đêm vũng ngực thanh tân
Và tự nhủ yêu em lần cuối
Tiễn mùa Thu đi dỗ giấc ngủ Đông
16. SÂN GA THỀ HẸN
Trên mảnh đất tình yêuEm rơi những giot nước mắtMọc lên một mái vòmĐủ để tôi trú mưa tránh nắng
Trong mái vòm nước mắtEm thả nụ cười hồn nhiênXây băng ghế dịu êm tôi ngồiChờ đợiVà em bỏ lại lời thề hẹnHóa một sân ga
Trên băng ghế nụ cườiDưới mái vòm nước mắtSân ga thề hẹnTôi lặng lẽ đợi chờ một con tàu.
Thỉnh thoảngTừ xaMột con tàu thấp thoáng hiện raẨn hiện trong màn sương buồn vui lãng đãngChưa đến gần đã biến mấtNhư một con tàu ma
Mỗi một đời người chỉ có một sân gaĐợi chờ con tàu duy nhấtCon tàu đưa người yêu trở lạiSân ga của lời hẹn thềNơi tôi đến và chỉ ra đi khi viên mãn một kiếp người
17. YÊU NGƯỜI TÌNH PHỤ
" ...yêu em yêu thêm tình phụyêu em lòng chợt từ bi bất ngờ...(TCS)
Đợi chờ đỏ bầm giọt máuTrái tim tình phụ tím màu mắt emGồng lưng chất chồng nỗi nhớHằn sâu chân bước đường mơ nhọc nhằnChập chờn ký ức mắc giăngMôi son quyến rũ thời gian cỗi cằn
Vệt tình loang lỗ gối chănDuyên xưa thề hẹn ái ân mặn nồngTường in rỗ bóng cõi lòngCô đơn chưng diện nửa hồn gọi tênThương người tình phụ lênh đênhYêu người tình phụ cong vênh kiếp người...
18. ĐỢI SAY
Đêm nay rượu cạn
trăng tàn
Đưa môi uống giọt sương tan
lạnh lòng
Cơn say chưa đủ gọi Đông
Hồn say chưa đủ đợi trông
em về...
Lũ bạn ngày xưa nay bét nhè
Ngày chưa kịp xuống đã mấy ve
Đêm buông giấc ngủ lè nhè
Say quên giấc mộng còn nghe rượu nồng
Sáng say
Chiều say
Đêm say
Mơ say
Ngày qua ngày
Tận hưởng đắng cay
Trăng tàn cạn rượu chưa say
Uống sương
Nuốt gió
Tàn phai còn mời
Cắn câu thơ gãy làm đôi
Nhâm nhi tuyệt vọng làm mồi...đợi say
19. CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG
Thời gian bên em đêm buồn tịch mịch
Thời gian nơi tôi ngồi nắng nhảy bum xum
Khoảng cách giữa tôi và em là chiếc đồng hồ trống rỗng
Nên tôi ngồi chờ em vẫn mãi xa.
Tôi ngồi bên này đọc " Câu chuyện dòng sông" (*)
Mặc đôi tình nhân ngã trần quấn quít
Quả lắc thời gian im thin thít
Lẫn trốn nhịp tình toan tính vỡ toang
Em ở bên kia thời gian đóng cọc
Neo yên bình cô độc giữa dòng sông
Quả lắc khát khao vẫy vùng chết ngộp
Hơi thở cuối cùng cũng chỉ là bong bóng co ro
Khoảng cách giữa tôi và em là chiếc đồng hồ trống rỗng
Nên tôi ngồi chờ em vẫn mãi xa
Có chăng là nỗi nhớ
Chung một đường phôi pha...
Dẫu sao cũng cám ơn Hermann Hesse
Cho cô độc một dòng sông để mang về bên ấy.
(*)Hermann Hesse , sinh ngày 2/7/1877 tại Calw ( Đức ), mất ngày 9/8/1962 tại Montagnola ( Thụy Sĩ ).Ông là nhà văn, nhà thơ, và là một họa sĩ. Ông từng đoạt giải thưởng Goethe và giải Nobel Văn Học.“ Câu Chuyện Dòng Sông “ là một trong những tập truyện của ông.20. TÌNH YÊU CỦA ANH DÀNH CHO EMTóc em còn có thể đếm đượcNhưng tình yêu của anh dành cho em nào có thể đếm đongLặng thầmNhư mạch nước ngầmTừ lòng đất tối tămDưỡng nuôi bóng mátThỏa cơn khátNơi sa mạc khô cằn
Những ngôi sao rồi sẽ có một ngày tắt ngắmNhưng tình yêu của anh dành cho em không bao giờ lụi tànTỏa sángNhư mặt trời nồng nànHun đúc miên manTháng ngày ủ ấmMàu mắt em trong xanh
Tình yêu của anh dành cho emKhông thể nào đếm đongVà không bao giờ tàn lụiNhư một kiếp người cặm cụiĐi qua luân hồi
Nảy nở sinh sôi
21. Sầu cuối Thu
Đêm gọi mưa thả lạnh
Tôi gọi nhớ thả sầu
Mùa Thu nào đã hết đâu
Mà Đông đeo nặng trên cành quắt queo?
Mưa rưng rức rơi ngày dại dột
Đêm hưng hứng từng giọt mồ côi
Ngày tháng trôi thuyền tình nênh nổi
Nỗi nhớ đếm đong chờ đợi đầy vơi
Em tóc ngắn, tóc dài hò hẹn
Tôi bước thấp, bước cao trọn vẹn lỗi lầm
Thu chưa kịp ướt mềm môi thắm
Đông vội vàng nứt nẻ vết son
Thời gian em dỗi hờn cong cớn
Ngày đêm tôi ngã ngớn chập chờn
Em đi rồi mộng còn lặn lội
Nhặt cơn mưa tẩm quất niềm đau
Tháng chín vàng rơi đã hết đâu
Lạnh Đông bóp vụn lá sầu cuối Thu !
22. Câu hỏi thường ngàyNhững ngọn gió bốn mùa qua lại
Đến bên tôi bổi hổi, bồi hồi
Như thường lệ gió buông câu hỏi:
Em bây giờ đang ở nơi đâu?
Em bây giờ làm gì, nghĩ gì?
Em đang vui hay đang sầu não đắn đo?
Hay em cũng như tôi lặng lẽ âu lo
Đếm từng giọt thời gian rơi tan rả?
Thôi thì gió hãy mang đi
Những lá thư phôi pha
Tôi cất giữ trong ngăn ký ức buồn bả
Gửi vào thinh không tình yêu vay- trả
Về bên em hạnh phúc yên bình.
Gió hãy mang đi và cầu xin trở lại
Mang thinh âm tiếng cười trong trẻo môi xinh
Một dòng tin em vẫn hữu hình
Tôi yên bình thanh thản ra đi
Với tôi em luôn là tất cả
Dẫu ngày mai tôi sẽ mãi ra đi
Và khi đó gió chẳng phải hỏi gì
Bởi linh hồn tôi sẽ đi cùng gió.
Những ngọn gió bốn mùa qua lại
Sẽ không còn phải hỏi câu hỏi thường ngày...
23. Đời Thi nhânVị đời
Đắng - cay, chua- chát, ngọt- bùi
Ta nếm đủ rồi nào có chi vui
Con đường ta đi còn gì là lạ
Cành vinh tơi tả
Khóm nhục rả rời
Ta bước tới đớn đau đã đủ
Quay lưng về thù hận cũng buông rơi
Nơi ta đến còn xa vời vợi
Niềm vui em cười môi mắt xinh tươi
Hương ân ái đất trời thơm ngát
Hạnh phúc nhân đôi ngào ngạt yêu thương.
Nhưng có lẽ chỉ là trong giấc mộng
Ta nhọc nhằn bước mãi không ra
Tim dần lạnh ướp tâm hồn buốt giá
Ngực khô cằn giục giả cơn ho.
Sự sống giả vờ đứng đợi nhởn nhơ
Có ai cho ta nhận dại khờ?
Đốt câu thơ cháy cùng thân xác
Gửi cho em một khoảng trời mơ
Con đường phía trước xa mờ
Đường đời ta cạn giấc mơ say nồng
Còn gì để nuối tiếc không?
Khi ta hiến trọn nỗi lòng thi nhân...
24. TÌNH THƠTôi và em ngược hướng
Lao chung một con đường
Vụt qua nhau lại vướng
Sợi thơ tình ngỗn ngang
Tình em rơi lỡ làng
Nghiêng bên bờ dỡ dang
Thơ tôi đổ ngỡ ngàng
Rớt trên ghành đa mang
Câu em vun duyên phận
Chữ tôi cào trái ngang
Chạm vào nhau vỡ tan
Chia hai đường sầu mộng
Em thương đời con sông
Tôi yêu trời gió lộng
Mắc vào nhau hy vọng
Sợi thơ tình lưng cong
Em về bến đợi cầu mong
Tôi buông xuống vực dối lòng quên em...
25. ĐiênÔm cuộc tình vô vọng
Tôi nô lệ giấc mộng
Cho đến ngày bất động
Xác thân về hư không
Năm tháng xanh xao
Đôi vai gầy hư hao
Tròn trịa nỗi đau
Môi cười tiêu dao
Đừng ngoáy lại
Xót cành mai
Thương tóc dài
Đêm tàn phai
Nông nổi
Đổ tội
Lầm lỗi
Nơ duyên
Điên
Triền miên
Nỗi nhớ
Tái sinh
Cuộc tình
Tiếng phong linh
Gió tận tình
Ru yên bình
Bờ môi xinh
Giữa trời ban mai
Cỏ thơm ngai ngái
Khỏa thân tự tại
Uống giọt trang đài
Cây xanh tình kết trái
Trao nhau vẹn hình hài
Dòng sông đời thông chảy
Hạnh phúc về biển khơi
26. PHỐ ĐÊM
Chiều hôm phố xá lân la
Gương mặt người qua khù khờ xa lạ
Cây khua lá,gió luồn to nhỏ
Nơi em về phố có xốn xang?
Sương chạng vạng buông màn lơ đãng
Phố lên đèn gọi bóng tri âm
Dỗi hờn chi để bóng về thinh lặng
Cho trăng tần ngần ở mãi trên cao.
Phố đổi màu phấn son khoác áo
Em thả tóc đào đêm lã nơi mô ?
Bước chân khô đưa buồn nối khố
Mắt cay xè bụi dậm phố đêm
Bóng yếu mềm đòi trăng âu yếm
Trăng kiệt cùng cắt nửa xiêm y
Nghiêng tàn phai rót tràn tình ý
Đêm say mèm phố vỡ từ bi
27. Cô đơn
Tôi phiêu du trong chính hồn tôi.
với nỗi cô đơn không tên mời gọi.
và bắt gặp những áng mây yên lành
thoát ra từ đôi môi của em
Người đàn bà khóc bằng nụ cười
nhìn tôi chờ đợi
sự chờ đợi không bao giờ đến được
như hai bờ ngăn cách bởi dòng sông.
Nếm nỗi cô đơn như nếm gia vị của cuộc đời.
chảy trong tôi chuyển hóa thật là thú vị
một khoảng lặng thinh đâu cần suy nghĩ
bất chợt thăng hoa sáng tạo giấc mơ tuyệt vời.
Em không là ai
Tôi cũng chẳng là gì
chỉ là những gấc mơ cô đơn đi dạo
ngọt ngào
hiển nhiên
như tri âm không bao giờ gặp mặt
28. Ốc đảo
Tôi vẫn luôn đi tìm câu trả lời
Và dường như chưa bao giờ tìm được
Bởi câu trả lời chưa kịp đến
Câu hỏi trong tôi đã vội sinh ra!
Tôi lại tiếp tục bước đi
Tìm câu trả lời độc đạo
Và vướng lại nơi khô cằn ốc đảo
Đợi chờ cơn mưa rào
Nhùng nhằng khát khao
Định mệnh ân sũng
Những hạt mưa ngọt ngào
Như tình yêu em trao
Cơn mưa đến vội và ra đi cũng thật vội
Trái tim tôi chảy máu hóa vôi
Sỏi đá kết tinh hằn in khuôn mặt
Sa mạc chôn vùi hạt tình nào có thể sinh sôi?
Tôi vẫn tìm câu trả lời
Cho đến ngày em lạc bước vào đời tôi
Nước mắt mặn môi ướt mềm sỏi đá
Ốc đảo xanh tình em lại đi xa...
29. KIẾP NGƯỜI KHÔNG TÊN
Những gương mặt nhỡn nhơ
Trôi trên dòng thơ ơ
Luễnh loãng đúng sai
Xấu tốt bi hài
Lềnh bềnh như rác
Dính nhau nhớp nháp
Thành bè tự hào
Chở chuyên trơ tráo
Những gương mặt xinh xinh
Treo trên cành khát tình
Uống từng giọt xu nịnh
Phơi dối gian trắng mình
Đỏng đảnh rên sầu muộn
Đu đưa nước mắt tuôn
Phấn son rơi lệch bệch
Ân ái rụng nhẹ tênh
Ôm trái tim hớ hênh
Bước chân tròn khập khễnhXuôi phận đời lênh đênh
Một kiếp người không tên...
30. Nửa dấu son môi
Đêm băng lạnh vỡ quên thành nhớ
Dưới ánh trăng tàn tôi đỡ lá rơi
Sương bịn rịn ru đời lá ngủ
Lá chao mình nhỏ từng giọt mồ côi.
Em nghiêng tình sầu lăn vũng ngực
Nước mắt mặn mòi lệ thấm phai phôi
Tôi mềm dĩ vãng ướt mồ hôi ký ức
Mơ vẽ lên trời nửa dấu son môi
Em với tôi đêm và ngày xa vợi
Hò hẹn chưa về đã bạc như vôi
Đêm rượu nhạt thương đời lá ngủ
Đợi trăng tàn uống cạn giọt đơn côi