Saturday, January 3, 2015

không đề 124


Tôi bỏ lại trên gờ tuyệt vọng
chút yêu thương tuổi trẻ nồng nàn
cho cát bụi lấp từng dĩ vãng
để hồn đi về ánh dương tàn

Cái nhợt nhạt của ngày hấp hối
bình thản lau tia máu cuối cùng
hàng me xếp lá gói đời thật nhẹ
đâu đấy chim non rúc mẹ ủ mình

Con sóng vô minh gọi vì sao thức sớm
nhấp nháy tình quyến rũ đêm sang
bóng tối mang tỉnh lặng đổ tràn
ôm gió ngủ trên cành thanh thản

No comments:

Post a Comment