.jpg&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*)
-Theo ý một bài thơ của Mặc Thủy
Gửi Mặc Thủy- Xuân Phương ....
Buồn hoài thân phận nhỏ
Hướng trời xa mịt mờ
Đi trên lối quen đó
Lòng có buồn ngẩn ngơ?!
Vịn ai ta đứng dậy
Không khập khểnh một mình
Tương lai mờ nhưng thấy
Trong mơ đậm thâm tình...
Hình ảnh ta tôn thờ
Rách nhầu có ai khóc
Hứa phải rửa vết nhơ
Đời lắm người cay độc
Nuôi bao nhiêu mộng ảo
Vung tay thật hào hoa
Tìm giúp cho gian xảo
Đời đâu đáng xót xa...
Thật lòng xin người nói
Luân thường chớ dễ ngươi
Thấy người chết đừng hỏi
Khóc một tiếng rồi thôi
Hạt bụi nào cô đơn
Kết thành bè sa mạc
Nhìn mây chở oán hờn
Nhớ một thời lầm lạc
Ai công hầu khanh tướng
Ta ký cóp lo thân
Sang giàu người vui hưởng
Đời khó hiểu giả chân
Trong mắt nhìn hạn hẹp
Đẹp xấu mặc kệ đời ...
thylanthảo
No comments:
Post a Comment