Tuesday, February 3, 2015

VĨNH  BIỆT

Tập Thơ :  Vĩnh  Biệt


1-MÊ MUỘI

Em bay xa
Bóng còn ở lại
Tôi cõng hoài
Không qua được bến sông

2.NHỮNG ĐÊM KHÔNG NGỦ

Những đêm không ngủ
Tôi lang thang ra đường chưng diện cô đơn
Để cô điếm già thêm lần mừng hụt
Đốt phông lông!

Những đêm không ngủ
Tôi ra đường ca hát như điên
Để thằng bé bên vỉa hè giật mình thức giấc
Khóc vu vơ!

Những đêm không ngủ
Tôi lang thang ra đường nhặt lấy chính tôi
Bởi ban ngày tôi vẫn thường lẫn lộn
Bóng là của tôi
Hay tôi là của bóng?

Những đêm không ngủ
Đã cho tôi tỉnh giấc làm người

3.XUÂN SỚM

Lác đác trên cành mai nở vàng
Lơ ngơ hiu lạnh ngỡ Xuân sang
Tóc thêm sợi bạc đời thêm chán
Sương rơi lệ trắng mộng võ vàng
Nửa đời lang bạt duyên tao ngộ
Một giấc tang bồng phận vỡ tan
Trước thềm năm mới buồn tan tác
Dưới cội mai gầy sầu phủ vàng

4.TỰ NHỦ

Xin đừng nói ra sư thật
Bởi sự thật mất lòng
Nhà cao cửa rộng

Xin đừng nói ra sự thật
Bởi sự thật thêm đau
Nhà tranh nát nhàu

Xin đừng nói ra sự thật
Bởi dòng đời tất bật
Ai chịu dừng để gật

Xin đừng nói ra sự thật
Bởi đời tôi nào có ra gì
Đời tôi giờ chẳng ra chi
Tôi say tôi mửa còn gì là tôi

Thì thôi xin hãy đợi chờ
Nghêu ngao tôi hát bài ca hề ...hề

" Tráng sĩ hề ... tráng sĩ
Ra đi hề... xông pha
Cứu nước non hề ... cơn loạn lạc
Đem phong ba hề ... chống phong ba"

Chắt chiu hạt gạo từng ngày
Tình đâu nhóm lửa đợi ngày đơm cơm

5.LÀ ANH

Là anh...
Bất chợt lâng lâng
Hương tình ai tỏa dịu dàng thiết tha
Là anh...
Thơ thẩn ngâm nga
Chinh phụ ngâm khúc diết da tơ lòng
Là anh...
Lãng tử long đong
Bước chân phiêu bạt tang bồng tìm đau
Là anh...
Vương vấn má đào
Cho lòng vụn dại... nỗi đau đợi chờ
Là anh...
Ngọn gió dại khờ
Cuốn vào mái tóc... hững hờ ...của đêm
Là anh...
Khắc khoải bên thềm
Soi mình dưới bóng...lưỡi liềm...chơi vơi.
Là anh...
Chiếc lá chờ rơi
Tìm theo ngọn gió lã lơi ...cung phòng
Là anh...
Hữu tại vô không
Căn nguyên đã vỡ đâu lòng cầu sinh
Là anh...
Nặng nợ đa tình
Công danh lỡ dỡ trách mình...vô duyên
Là anh...
Say tỉnh truân chuyên
Hóa thân một kiếp...người điên ...không tròn.

6.KHÚC HÁT KẺ MỘNG DU
Ơ ..ơ hay...
Hôm nay
Có gì vui ?
Ngày mai
Có gì buồn?

Ơ... ơ hay...
Ta buồn
Nào ai biết?
Ta vui
Nào ai hay?

Ơ...ơ hay...
Trái cấm ở trên cây
Một mình ta sao hái?
Rượu đời ta uống mãi
Men tình nào có say?

Ơ...ơ hay...
Trái tim ta trống trải
Dòng máu ta vẫn chảy
Tuôn từng giọt đắng cay
Rơi vào đời tàn phai?

Ơ...ơ hay...
Gió thổi lá vàng bay
Lấp đầy lên mộ ai ?
Bóng ta lại đổ dài
Đợi chờ một vòng xoay?

Ơ... ơ hay...
Đời này
Còn gì vui?
Đời này
Còn gì buồn?

Ơ...ơ hay...
Hiện tại
Nào ai biết?
Tương lai
Nào ai hay?

7.TƯƠNG TƯ

Chỉ cần một cái gật đầu
Em đã về làm dâu xứ lạ
Bỏ lại sau lưng tất cả
Hình ảnh quê nhà hanh hao.
Trăng vẫn treo mãi trên cao
Có bao giờ giơ tay hái được.
Chỉ cần một cái gật đầu
Em đã vứt bỏ nỗi sầu thâu đêm
Trăng trêu bóng ngã bên thềm
Mà nghe ran rát nỗi niềm cô đơn
Đời người vẫn mãi thiệt hơn
Tình yêu sao vẫn dỗi hờn truân chuyên.

Chỉ cần một cái gật đầu
Em tôi tan biến còn đâu
Thơ tình tôi viết từ lâu
Thôi đành gói lại xỏ xâu treo giàn
Một mai ai có ghé ngang
Mà xem con chữ xếp hàng đắng cay

8. BỨC THƯ TÌNH VIẾT MÃI CHƯA XONG

Rượu đời uống cạn bầu cay nghiệt
Cơn say mềm lòng đắm đuối nhớ em
Người đàn bà quyến rũ
Ẩn giấu vào đêm niềm đau kiêu hãnh
Nụ cười hanh hao
Giả dối ngọt ngào
Đôi môi tươi hồng đổi trao sắc sảo
Niềm vui mộng ảo.

Đếm từng sợi tóc nhạt màu
Ăn vạ thời gian nhẫn nại
Bức thư tình viết mãi vẫn chưa xong
Con chữ lòng vòng
Tâng với bốc
Yêu thương khô khốc
Sặc sỡ khoa trương
Chán chường xưng tội.

Đốt cháy cả niềm tin sám hối
Bức thư tình sục sôi
Nóng hổi tội lỗi
Nỗi nhớ bốc hơi
Bay về nguồn cội.

Bức thư tình viết mãi chưa xong
Nỗi nhớ em miệt mài cô độc
Sĩ diện lộc xộc
Xốc nổi giấc mơ
Nhân loại tình vờ
Đợi chờ
Diễn kịch

9.Buồn- Vui

Nỗi buồn nàng đã trả tôi
Tôi đành phải trả niềm vui cho nàng.

Tôi lại làm thơ lại ngắm hoa
Hoa mua ở chợ cắm vào nhà
Chưng được vài ngày hoa rời rả
Tôi đành ngốc nghếch đi trồng hoa.

Trồng hoa mới biết khổ như là...
Trái gió trở trời hoa ủ rũ
Đủ sương đủ nắng mới mượt mà
Ấy thề chăm hoài chẳng thấy hoa.

Chán cái sự trồng thơ lại ra
Thơ bay tứ tán khắp cả nhà
Nhặt lên chỉ thấy buồn vênh váo:
Tôi đây chính thị ngài sinh ra.

Ước gì nỗi buồn là ngọc là ngà
Tôi sẽ quét nhà gom lại bán ra
Này có ai mua buồn không vậy
Thì tôi sẽ thành tỷ phú đô la.!

Đô la chưa có tôi ở nhà
Tôi lại làm thơ lại trồng hoa
Bao giờ hoa nở tôi đem đổi
Đổi chút niềm vui ở mắt nàng

10 . PHỒN THỰC

Dòng đời hối hả ngày mệt nhoài
Chiều rơi phố thở chẳng ra hơi
Cơn mưa trút lạnh đong sầu muộn
Nhạt ánh đèn đêm vắng tiếng ve

Công viên lặng lẽ phơi buồn tẻ
Lẩy bẩy vai trần hương phấn run
Bóng cây nương nhẹ ngong ngóng khách
Thân phận lập lòe kỹ nữ em khoe

Tôi rã rời sau một ngày trốn chạy
Tá túc vào đêm tìm hơi thở yên bình
Chạm vào em đổ tràn nức nở
Chăn gối nát nhàu khát vọng hiền lương

Những đồng tiền ướt mặn hãy còn vương
Trong giấc ngủ nhập nhằng đời kỹ nữ
Tôi lại trở về với ngày ôm ấp bụi
Trần trụi xác thân đánh đổi niềm tin

Em phơi mình khi mặt trời tàn lụi
Hương phấn son tô điểm vũng đêm
Da thịt nồng nàn em trao trùi trụi
Đánh tráo ngọt ngào thay cơm áo mẹ cha

Đời phồn thực, sex quay cuồng vũ điệu
Tôi khác gì em lõa thể tin yêu
Chỉ nỗi đau em ngậm ngùi chôn kín
Trong niềm riêng trinh trắng giấc mơ xanh

11. TIẾN HÓA NGƯỢC

Đêm mưa bão lạnh lùng khô khan rượu
Bỗng diết da thèm khát ngực đàn bà
Soi bộ nhớ tìm số quán bar
Mới hay xài đã cạn nguồn SOS

Kiểm tra thư mục tiền nong
Soát qua soát lại vẫn thiếu tiền phòng
Thôi đành gom góp dục lòng
Đưa nàng thơ vào vườn mộng.

Trăng ái ân bồng bềnh tự sướng
Đê mê hồn nâng cánh Phù dung
Giấc Vu sơn lên đến tận cùng
Chạm khoái lạc rơi về thực tại.

Vướng móc đời con tim há miệng
Treo ngược giữa trời thắc mắc sao nhân loại bây giờ vẫn còn tội hiếp dâm?
Banh ngực áo phơi bày tin mạng Hot
Tội lỗi đàn ông ngăm vào tâm thức cô bé mười lăm
Rồi cắm cả vào ký ức bà già sáu mươi niềm tin hấp hối

Thằng bạn hay la cà vừa chạy qua
Đọc thơ tôi bật cười ha hả
Có gì đâu mà mày thấy lạ
Tao với mày thuộc Top đàn ông chưa tiến hóa!

Mẹ kiếp tôi !Bài thơ mới viết
Lột trần truồng con chữ khỏa thân
Có phải chăng nàng thơ bị hiếp!
Và tôi cũng đang tiến hóa theo bầy?

Đem tự do nhúng vào xác dục
Viêm nhiễm tâm hồn sám hối chữa được không?
Phật ở trên trời hay Phật ở tại tâm
Có ai trả lời loài người bao giờ thôi tiến hóa…

12. NGÔI NHÀ KÝ ỨC

Đêm đêm chờ giấc ngủ về
Tôi vẫn thường đến ngôi nhà ký ức tìm vui
Đống niềm tin vụn vỡ ngày một to đùng
Ngất ngưỡng trên cũng là lời nối dối của em

Trong bóng tối nhá nhem
Ngôi nhà ký ức tồi tàn
Nỗi buồn vung vãi
Tôi sờ soạn ngắt một ngụm buồn
Nhưng bất lực bởi nỗi buồn bám chặt
Như miếng kẹo cao su em nhai nhả lại trên nền

Tôi lại loay hoay với chiếc tủ đựng niềm vui phũ đầy bụi bặm
Mở từng học tủ trống trơn
Cố gắng kiếm tìm chút niềm vui lẫn trốn
Và tìm thấy vệt son
Bật cười
Với gương mặt người phụ nữ mơ hồ không rõ họ tên

Tôi ngáp vắn ngáp dài
Không phải do cơn buồn ngủ đã đến
Mà chỉ vì một mùi hương đàn bà mê hoặc
Phảng phất nơi đây
Tôi bước ra khỏi căn nhà ký ức đổ nát
Chán ngán chờ giấc ngủ qua đêm.

13. LỰA CHỌN

Trong mập mờ lằn ranh Sáng-Tối
Ta ngập ngừng ướm bước băn khoăn
Bước vào trong Bóng tối điêu tàn
Hay về bên Ánh sáng để mơ trăng?

Nào ai biết trong Bóng tối là tội lỗi
Hay Vinh quang của phí phách ngang tàng?
Thôi thì hãy một lần kiêu hãnh
Chốn hiểm nguy ta dấn bước hiên ngang.

Hơn làng nhàng nơi lằn ranh Sáng-Tối
Cho ngục tù bức bối miên man...

14. VÔ CẢM

Ngày qua ngày
Tôi ăn khi đói
Tôi uống khi khát
Tôi nghe điện thoại khi có người gọi
Tôi đi uống cà phê khi có bạn trả tiền
Tôi ngủ khi không thể mở mắt.
Tôi thức giấc vì mắt mở

Tôi vẫn ăn khi đói
Tôi vẫn uống khi khát
Tôi vẫn nghe điện thoại khi có người gọi
Tôi vẫn đi uống cà phê khi có bạn trả tiền
Tối vẫn thức vì mắt tối không nhắm

Tôi lại ăn khi đói
Tôi lại uống khi khát
Tôi lại nghe điện thoại khi có người gọi
Tôi lại đi uống cà phê khi có bạn trẻ tiền
Tôi thấy ánh sáng biết đó là ngày
Tôi thấy ánh đèn điện biết đó là đêm
Tôi thấy mưa biết đã hết mùa nắng
Tôi thấy hoa mai nở vàng biết hết một năm.

Tôi tiếp tục ăn khi đói
Tôi tiếp tục uống khi khát
Tôi tiếp tục nghe điện thoại khi có người gọi
Tôi tiếp tục đi uống cà phê khi có bạn trả tiền
Và tôi ngủ khi mắt tôi vẫn mở

15. BƠ VƠ

Ngày tơ hơ
Đêm vật vờ
Trăng thẩn thờ
Sao hững hờ
Sương nhẹ tơ

Gió lắt lơ
Lá lững lờ
Khói thuốc mơ
Vu vơ thơ

Khóc tình khờ
Mắt trắng vờ
Tóc bạc phơ
Râu cứng đơ

Tim rung rơ
Thân đứng trơ
Hồn xác xơ
Giấc mộng chờ

Ký ức cho
Nhớ chất kho
Dĩ vãng mò
Buồn tàn tro

Sặc sụa ho
Chán bơ phờ
Cười sững sờ
Vui lặng tờ

Bước âu lo
Đường đắn đo
Phố ngủ khò
Khao khát no

Tình bơ vơ
Đời bơ vơ
Nhà trống quơ…

16. ĐÀN BÀ

Nửa đêm Thần chết hiện về
Bảo tôi mang tội đam mê đàn bà
Nên giờ sống chẳng khác ma
Gọi hồn lìa xác theo " Ta" đi nào.
Hồn thời tức tưởi đi mau
Giữa đường gặp phải má đào khoe thân

Thần chết đứng lại dần lâng
Khiến hồn chờ đợi tần ngần ngắm trăng
Cớ chi nàng lại khỏa thân
Làm cho Thần chết băn khoăn bắt người
Giật mình tỉnh giấc bật cười
Đàn bà quả khiến đất trời đảo điên

Hỡi ơi... nào chỉ có riêng
Mình tôi khao khát nỗi niềm... trăng hoa
Thì thôi...có chết cũng là
Phong lưu về với ngọc ngà cội hoa

17. MỘT MAI EM ĐI

Một mai em đi
Đêm còn lại câu thơ
Giăng giữa trời mơ nhịp cầu thương nhớ
Trăng trước ngỏ vẫn còn lấp ló
Như mắt em nhìn hờn dỗi vu vơ?

Từ độ yêu em ngày như xa lạ
Đêm bồi hồi đợi bóng em qua
Con đường nhỏ trở mình thênh thang quá
Theo em về ngơ ngác cả dòng sông

Em nào biết tôi vẫn đợi vẫn trông
Tiếng còi tầm tan ca buồn vụng dại
Em vẫn đó bước chân dài bương chải
Biết bao giờ thôi gầy guộc bờ vai?

Tôi vẫn kẻ muộn màng khờ khạo
Dõi theo em hoang hoải cả bến bờ
Đem yêu thương treo giữa trời chờ đợi
Em đi rồi chỉ còn lại nhịp cầu mơ

18. ĐIỀU VÔ LÝ

Thằng bé lên năm tay dắt mẹ
Người đàn bà mù với cây đàn Ghi-ta
Lời ca cầu thực từ lồng ngực khô cằn
Trôi đi...giữa phố chợ ồn ào

Anh chàng bán dạo cất tiếng rao
Sách bói bài tây, sách xem tướng... đoán tương lai
Phố chợ nhốn nhào..
Người tranh nhau mua sách

Tôi đi tìm nhân ái
Bắt gặp giữa dòng đời
Điều vô lý đến buồn nôn...buồn nôn

19.. GIÀ

Mỗi bận ra đường ta soi bóng
Đưa tay vạch tóc chẻ đường ngôi
Cần chi bợ đỡ gương với lược
Bởi mang mặt giấy mắc gì soi?

Bỗng dưng mưa đổ nước xoi xói
Mặt giấy tan tành lộ mặt da
Trông ai dưới vũng quen quen quá
Giật mình nhơ nhớ đó là ta.

Tóc sũng hơ hớ từng sợi bạc
Lăn nhăn trên trán mấy dòng nhạc
Đôi mắt quầng đen giống mắt ma
Lành lạnh da gà biết mình già.

Chửi cha sự thế cơn mưa ác
Cuốn trôi mặt giấy lộ mặt da
Ngồng ngọng giữa đời cười hay khóc?
Rành rạnh phân đôi trẻ với già.

20. TÔI YÊU MÙA ĐÔNG

Em hỏi tôi thích mùa nào nhất
Tôi trả lời chỉ yêu mỗi mùa Đông
Bởi đông về gió lùa lạnh cóng
Tôi sẽ rất cần hơi ấm của em.

21. EM QUA

Cơn bão dối gian tràn cuồng phong tội lỗi
Đánh đổ trụ cột niềm tin xé toang ngôi nhà thánh thiện
Miên viễn
Em qua.

Bỏ lại sau lưng một tâm hồn bộn bề đổ nát
Một trái tim ngổn ngang những khúc niềm tin gãy góc đóng cọc hoài nghi sắc nhọn.
Là tôi.

Biển nhân từ đưa dòng sông về bù đắp
Những con thuyền tình theo ánh trăng chưa kịp vào bến vội bị nhận chìm bởi cọc nhọn hoài nghi
Ngôi nhà thánh thiện vẫn chỉ là một đống bộn bề
Dẫu thời gian từng ngày…từng ngày… gieo vị tha chôn lấp…muộn màng
Nào đâu đủ cho một kiếp người.
Em qua

Man trá vẫn chảy tràn trên nền đất thánh thiện
Niềm tin nào có thể nẩy mầm?

22. Người đàn bà bí ẩn

Vạch một đường chân trời trên cánh đồng tâm hồn phân ranh sự sống.
Đóng một cây cột niềm tin chất ngất treo trái tim yêu thương.
Tôi lặng lẽ nhìn thời gian từng ngày chậm chậm rơi nối nhau oằn lại
Trên dòng đời bình thản đi qua như một cơn gió mềm mại hiền lành
Và tôi đã có em
Người đàn bà bí ẩn

23. GIẤC MƠ

Giấc mơ đi qua
Để lại nỗi sợ hãi
Khiến tôi ngắm mãi cánh hoa giả em treo trên tường.

Cánh hoa trương lên
Căn phòng trương lên
Tôi trương lên
Tan vỡ!

Giấc mơ trở lại
Lấy đi nỗi sợ hãi
Để tôi vụng dại
Kiếm tìm em ơi!

24. THU BUỒN

Một cơn gió lạ đi qua
Rừng non rũ lá trơ cành
Đông chưa kịp đến sao lòng lạnh?
Sông tương dòng chảy khúc quẫn quanh!

Bầy nai ngơ ngác tìm chỗ ẩn
Tiều phu túm tụm đợi giờ săn
Thu về tìm lá buồn vơ vẫn
Theo gió rong chơi bẻ gãy cành

25. NGÀY - ĐÊM
Ngày ngắn
Đêm dài
Thân phận
Chia hai

Nửa ngày
Mặt phấn
Nửa đêm
Mắt trắng

Ngày nắng
Lòng lạnh
Đêm vắng
Hồn sầu

Chim đậu
Đất lành
Trơ cành
Thu đi

Cười khi?
Tình mất
Khóc chi?
Xuân về

Em mê
Trái ngọt
Anh kề
Môi say

Đêm dài
Ngày ngắn
Tay trắng
Tình thay

Còn ai...?

26. MỘT CHIỀU HỮNG HỜ

"Thơ viết hoài không còn hay nữa
Viết rồi lại sửa thì chữa thành thơ..."

Chiều nay con chữ vẩn vơ
Ghép qua ghép lại ỡm ờ vô duyên

Em buôn son phấn kiếm tiền
Thơ tôi đem bán kẻ điên người khờ
Có ai mua chút thờ ơ
Thương em tôi vẫn hững hờ đi qua

Gió đưa lá chết la đà
Xác thân em bán thịt da ai cười
Dở hơi con chữ rụng rơi
Câu thơ viết vội nên lời ngu ngơ

Đôi đời tan vỡ vì cơm áo
Bán cả Thân -Danh lẫn Sắc- Tài

27. SAY

Xị này, xị nữa
Mửa rồi lại mửa,
Say rồi lại say.
Ta ngồi quán cốc
Độc ẩm chờ ai.

Mửa rồi lại mửa
Say rồi lại say
Xị này, xị nữa
Độc ẩm chờ ai.

Say rồi lại say
Xị này, xị nữa
Mửa rồi lại mửa
Quán cốc chờ ai.

Xị này, xị nữa
Say rồi lại say
Mửa rồi lại mửa
Ta ngồi chờ say

28. CHÀO TƯƠNG LAI

Những con sóng trần gian bạc bẽo
Đánh vào ta ran rát nỗi đau
Tìm nhau ta lại tìm nhau
Sóng xô bờ đẩy lao đao con thuyền

Mênh mông gió lặng trời im
Không bờ không bến bình yên vô hồn
Trống không về lại trống không
Mình ta ta đứng trông mong ngày tàn

Nhẹ nhàng gió nổi sóng lăn tăn
Mơn man vồ vễ hồn băn khoăn
Thăm thẳm đáy sầu tình nhấp nháy
Bóng đêm rực rỡ ngọn đèn tang

Xa hà sương phủ ly tan
Không nguồn không cội không màng thế nhân.

29. CON ĐƯỜNG TÔI ĐI

Con đường tôi đi
Có bao ghềnh thác
Tình có là chi
Nơi sa mạc cát.

Cửa hang tự do
Há miệng tan hoác
Phía đông trời nhạt
Trời treo hững hờ

Con đường tôi đi
Qua bao đợi chờ
Bước trong vần thơ
Một đời ngu ngơ...

30…NỬA ĐỜI HƯ

Qua nửa đời người ta vẫn hư
Phong lưu thi tửu chẳng là dư
Đêm tràn ân ái xây lầu mộng
Một mối tình mê mãi khư khư.

Khói sương ảo ảnh buồn lữ thứ
Biệt ly mấy độ khóc tạ từ
Trái tim thoi thóp còn khao khát
Nối nhịp đôi bờ bến tương tư.



31- TÌNH YÊU THÁNH THIỆN

Tôi là người tuyệt vọng, là lời nói không vọng âm,
kẻ đã mất tất cả, và kẻ đã có tất cả.
( Pablo Neruda)

Linh hồn tôi đã đi qua 4000 năm
Một ngàn năm trần truồng lạnh lẽo tối tăm
Một ngàn năm yếu đuối trầm ngâm dưới ánh sáng của mặt trời không bao giờ lặn
Một ngàn năm vẫy vùng đấu tranh chiếm đoạt ngày đêm
Một ngàn năm lặng lẽ kiếm tìm kết tinh cô độc
Nguyên vẹn hình hài
Trái tim nhân loại
Bước đến giáo đường
Gặp nụ cười ngày xưa trên gương mặt người đàn bà xa lạ
Và tan rã
Ướp đỏ nụ hồng trên cánh tay người đàn ông
Đặt môi hôn hạnh phúc


32- ẢO


1- Buồn như Ảo
Vui như Ảo
Nhàm chán!

2 - Vào thế giới Ảo
Tìm tình yêu Ảo
Trơ tráo!

3- Trắng Đen hai màu
Trong thế giới Ảo
Không màu !

4- Con chó vào Ảo
Khoe sủa thích liếm
Chẳng sao!

5- Vào thế giới Ảo
Chơi trò đánh tráo
Hư hao !

33- TRONG KHOẢNH KHẮC CHIỀU BUÔNG
Lòng quặn thắt mỗi khi chiều buông
Em nấn ná trên con đường qua lại
Mỗi ngày em đi
Sao vẫn mãi lạ xa

Lạc lõng nơi băng chờ em gọi vào giấc mộng
Nước mắt chực trào khi nghe tiếng vọng xa xôi
Em thầm mong con tàu đừng đến vội
Đường dài ra cho cái lạnh thêm vơi

Biết bao chiều
Và biết bao chiều
Hoàng hôn đè nặng
Nước mắt lặng rơi theo từng bước lẻ loi
Thương một người …
Thương một đời…buông trôi

Đêm đổ chụp
Ngôi nhà bình yên tràn bóng tối
Em lại về tìm kiếm kỉ niệm xưa...
Một cơn mưa bảo hạ
Dồn dập bờ da
Rách toang khóe lệ
Vỡ òa đơn côi
Cuốn phăng vũng tối
Tràn dòng hồi sinh

Cơn mưa tình ngày xưa
Có bao giờ trở lại
Em bước vào khoảnh khắc
Vũng hoang buồn cô lạnh giữa đêm xuân


34- TÌNH LÃNG TỬ

Ngày lại ngày
Tháng lại tháng
Năm lại năm
Vẫn tím bầm
Trái tim câm

Từng giọt thầm
Rơi lại rơi
Vỡ rồi vỡ
Bến bồi lỡ
Trái tim hở

Nhắm rồi mở
Mơ rồi mơ
Chờ đợi chờ
Hồn ngu ngơ
Đời lãng tử

Chữ nối chữ
Vần nối vần
Câu tiếp câu
Bước qua cầu
Bờ vực sâu

Có gì đâu
Đáy mộ sầu
Vết thương khâu
Tình cuối đầu.


35- Rượu đời

Chén rượu đời
Đêm đêm trắng
Ta uống từng ngụm, từng canh
Đắng như thuốc đắng giả tật
Chua như em vốn dối gian
Cay như bạn bè ngoảnh mặt
Chát như thơ đem rao bán
Ngọt như môi kỹ nữ mời
Mặn như nước mắt mẹ cha
Bùi như hơi thở quê nhà

Nồng như ta lại với ta.
Đắng cay, chua chát, ngọt bùi
Mặn nồng một chén rượu đời ta say
Ta say ta mửa đêm ngày
"MỘT ĐỜI HƯ-THỰC" còn dài mấy trang ?./


36.. NGHÈO

Chiều mưa rơi tí tách
Gác lạnh đong nỗi buồn
Luồn tay trong túi rách
Thèm ơi- Cốc rượu suông

Quán em không bán chịu
Đành thôi –Uống nỗi buồn
Cầu mong em lấy chồng
Mời anh được bữa say


37. Trắng Phơi

Trùm kín chăn
Cơn mưa dầm
Ngày chết ngộp

Giấc ngủ không đến
Giấc mơ nào về
Dù có là một giấc mơ kinh dị
Tỉnh giấc rồi vẫn sợ hãi toát mồ hôi

Còn hơn
Trong không gian bé tẹo của cái mền
Nỗi nhớ em chòi đạp
Bầm dập ruột gan
Rát bỏng lồng ngực
Bóp nghẹt trái tim
Tím lạnh
Sỗ sàng

Chiều đã rơi
Mưa nào vơi
Ngày chết ngộp
Tình trắng phơi…

38. TIỂN VONG NỖI BUỒN

Chiều nay mượn nợ ba đồng
Mua nhang về đốt tiễn vong nỗi buồn
Nhang vừa mới cháy mưa tuôn
Buồn cười khinh khỉnh tuôn luôn mấy tràng

Buồn đây vốn dĩ rõ ràng
Ông trời trao tặng lúc chàng vừa sinh
Buồn đi chàng chỉ một mình
Sao rơi giọt lệ cho tình bình yên.


39. ĐOẠN TUYỆT

Những mảnh vỡ cuộc tình
Trong ly rượu háo hức
Nhìn ta đầy thách thức
Nào chơi hết cuộc chơi.

Bật cười ta uống cạn
Mừng em được tấm chồng
Ta đâu còn long đong
Với nỗi đau chờ đợi


40…Nước mắt

Những giọt nước mắt
Thấm đẫm bờ vai
Trái tim nhiễm mặn
Bờ vai khô cằn

Nước mắt đến
Lại đi
Nhiều khi
Lầm lỗi
Trái tim bổi hổi
Tự hỏi
Nước mắt qua mau
Tim khô cạn máu

Nước mắt lại đến
Rồi đi
Còn lại gì
Bờ vai gầy héo
Tình yêu

Những giọt nước mắt
Rát bỏng bờ vai
Trái tim tan chảy
Muộn màng phôi phai


41. HƯ HAO


Trời chưa Hạ tôi về thăm khu S
Nắng hanh vàng bông khế rụng trên vai
Ngẩng lên
Bầy két xanh cằn nhằn nhắn trái
Tôi bật cười : _ Ăn khế trả vàng không?

Mấy mươi năm cuộc sống ngược dòng
Người đóng cửa lòng
Cây khế cũng chẳng trổ bông
Bầy két xanh sợ hãi bỏ chốn người đông
Nắng cũng trốn sau những bức tường lạnh vắng

Ngày Ba sinh nội trồng cây khế ngọt
Ba đi rồi khế ở lại bâng khuâng
Mảnh đất xẻ chia vuông tròn lòng người đâu nữa
Khế ngậm ngùi rớt lá đầy sân.

Thu chưa về khế ơi sao phải vội
Từ giã kiếp đời vay trả vàng thau
Dòng người trôi có bao giờ quay lại
Đàn kết không về cho khế sống trổ bông

Chiều nay quét lá trên trên sân
Chia tay giấc ngủ trắng ngần tuổi thơ…


42..HÀNH TRÌNH CỦA MỘT CON KÉT BIẾT NÓI

Rừng quê tôi ngày càng gầy gò
Màu xanh quê tôi ngày càng thấp bé
Bụng phố quê tôi ngày càng to phình
Thân phố quê tôi ngày càng cao lớn
Mặt trời quê tôi ngày càng thức muộn và đi ngủ sớm

Lũ Két quê tôi bay đi ngày càng xa
Người làng quê tôi ngày càng lột xác nơi thị thành
Tôi cũng tập tành
Bỏ quê lên phố làm ăn nuôi mộng làm giàu với chú két con học nói
Người phố nhà cao sở hữu thực phẩm
Giờ vốn đã dư thừa nên sở hữu cả thiên nhiên
Nơi khuôn viên lớn hơn thửa ruộng tôi cày hết buổi
Thích đám chó hùa và lũ Vẹt bi bô tiếng người
Tôi mót từng hạt lúa, hạt ngô nuôi chú Két nhỏ
Vo từng vọt mồ hôi thành đồng tiền sắm cho nó cái giá để trèo
Hy vọng đổi đời với 8 mét vuông một nhà trọ lè tè

Tôi nuôi mộng làm giàu
Chú Két con hẳn cũng mong nói được tiếng người để ăn thực phẩm chế biến
Tôi qua mùa giáp hạt,chú Két qua một mùa lông với ba lần lột lưỡi
mà vẫn két két mỗi khi tôi về với cái xe đạp cũng kêu rên ken két.

Ông chủ vựa chim chỉ bảo tôi đem nó nuôi chỗ đông người bởi chỗ tôi ở đâu có tiếng người mà học
Tôi đem chú Két thân thương mỗi ngày gửi cho anh bạn cùng làng hành nghề giá xe đạp
Nơi ngã tư đèn đỏ đèn xanh
Được một tháng anh bạn mừng rỡ báo tin
Sáng hôm nay con két của mày đã nói
Tôi nghe mà trái tim như muốn rớt ra ngoài
Phen này tôi có thể sắm hon-da về làng chở con Hoa lên phố mat -xa

Hai thằng tôi đứng ngồi chồm hổm
Cố van xin Két nói một tiếng người
Con Két nhìn tôi: ken két
Rồi như tội nghiệp tôi nó buông hai tiếng rõ ràng : Đồ chó!
Tôi nhảy tửng mừng vui chưa hết
Con két cũng hòa theo nói lịa nói lia:

-Đồ chó! Đồ chó! Đồ chó!

Bao vui mừng của tôi tự nhiên xẹp lép
Quay sang thằng bạn chửi thề
Thằng bạn tôi bực mình chửi lại
Bảo tao làm bỏ mẹ rảnh đâu mà dạy nó chửi mày.
Tôi bần thần nhìn người ào ào qua ào ào lại
Rồi đành lòng mang chú Két đến vựa chim

Tôi thật thà bảo với ông chủ Két tôi biết nói
Ổng mĩm cười bảo anh nói tôi đâu tin
Tôi năn nỉ Két ơi mau nói
Cho dù mày có chửi tao cũng được nửa giá thị trường.
Con két vẫn xàng qua xàng lại : két két mà nghe như thấy ghét!
Ông chủ không mua tôi đành rầu rầu mang Két về

Đi được một đoạn có một ông công chức chạy theo
Bảo tôi bán con két biết nói tiếng người
Tôi bực mình không thèm bán nữa
Ông cừ rà theo năn nỉ bán hoài
Tôi tức tối phán luôn giá gấp ba
Ông công chức hấp tấp móc tiền trả gấp
Tôi mơ màng như đang mớ ngủ
Két của tôi lên bỗng hét tiếng người: Đồ chó ! Đồ chó!
Ông khách mua cười toe toét miệng:

_ Sếp của tôi vốn thích chửi thề!

Ông đi rồi tôi bỗng buồn như mất của
Nhớ làm sao tiếng nói két của tôi

_ Đồ chó !


43. TRÁCH


Ai khơi thơ tạo dòng nước mắt
Đưa thuyền tình về với biển quên
Ai thổi gió buộc cành lay lắc
Mang thu về đưa nỗi nhớ bay

Ai buông tay cho bóng đổ dài
Vẽ ngăn cách trên đường dĩ vãng
Ai thả mộng vào thu lãng đãng
Trả sầu về tư lự đêm sâu

Ai quăng câu bên bờ hy vọng
Móc vào tim bảy sắc cầu vồng
Ai xới mộ thả hồn bay bỗng
Chạm sao trời cháy rụng đời tôi


44. MỘT CHIỀU THÁNG BẢY QUÊ TÔI

Cánh đồng quê tôi mênh mông tháng bảy.
Khắc khoải màu xanh trải lối đi về.
Bắc nhịp cầu vồng nối trọn câu thề.
Thấm mặn mưa ngâu thương đời lay lắt.

Bầy trâu về làng khi trời nắng tắt.
Má em ửng hồng thoa phấn bụi vàng.
Tôi ngỡ ngàng chợt nhớ thu sang.
Nhặt chút buồn vừa rơi trên vạt cỏ.

Em qua rồi hồn tôi bỏ ngỏ.
Gió hiu hiu đưa nỗi nhớ về.
Bến nước ngày xưa ai giặt câu thề.
Trôi cả tình tôi một chiều tháng bảy.

Người con gái nơi lưng trâu lúc nảy.
Thả hồn nhiên tắm gội bến sông.
Ơi! đường cong.Muôn thuở mặn nồng.
Phơi lên mắt nhớ thương ươm lệ.

Mấy mươi năm quê tôi vẫn thế.
Xa ngàn trùng ôm mãi một dòng sông.
Một cánh đồng xanh ngát mênh mông.
Một đường cong cầu vồng tháng bảy.


45. MỜI RƯỢU

Này em hãy liệm
Nỗi buồn chán chê
Vào vòng tội lỗi
Cơn say đam mê

Hãy uống cạn ly
Chớ đừng lần lữa
Đời người mấy khi
Được lần phạm tội
Cớ gì ủ ê
Khi rượu ê hề
Trong tình thấm đẫm
Máu còn rần tê


46….CHỜ HOÀNG HÔN

Chờ thời gian chầm chậm buông rơi
Anh ánh hoàng hôn buổi chợ đời
Người xa lạ về nơi quán đợi
Nhớ cố hương mòn mỏi, rã rời
Mong chiều tím sắc màu lơi lã
Hy vọng đêm về bớt lẻ loi
Hoài niệm tình xưa sao da diết
Bến đổ bây giờ có đơn côi?
Cuộc đời thay đổi ai nào biết
Cuộc sống sông hồ bạc như vôi!
Tình yêu một thuở rơi màu đắng...

47. MỘNG DƯỚI TRĂNG

Gọi ánh trăng vàng soi sáng đêm
.Đưa sương lên lá uống môi mềm.
Tay nâng bầu ngực trời xanh biếc.
Chân bước lên đồi đón gió êm.
Tình, đến bên thềm khều nhẹ cửa.
Yêu ,về cạnh trướng thả buông rèm
.Bướm hoa thức giấc sương lãng đãng.
Ta em vào mộng đắm đuối đêm

48. TÌNH HỜ

Tình rơi hờ hững trên tay
Lọt qua kẽ ngón giọt dài mộng du
Bay theo con gió mùa thu
Đậu trên chiếc lá vàng ru tình hờ

49. SÓNG TÌNH

Lênh đênh trời biển lạc bến bờ.
Tang bồng thỏa chí thả hồn thơ.
Tình ai giăng lưới theo con sóng
Mắc phải câu thơ vướng đợi chờ
Thơ rơi thấm mặn cô đơn vỡ
Thuyền neo ở lại giữa trời mơ

50. TIỄN VONG NỖI BUỒN

Chiều nay mượn nợ ba đồng
Mua nhang về đốt tiễn vong nỗi buồn
Nhang vừa mới cháy mưa tuôn
Buồn cười khinh khỉnh tuôn luôn mấy tràng

Buồn đây vốn dĩ rõ ràng
Ông trời trao tặng lúc chàng vừa sinh
Buồn đi chàng chỉ một mình
Sao rơi giọt lệ cho tình bình yên.



51. CHỮ

Tôi không phải nhà thơ
Cũng không phải là thợ
Tôi chỉ là thằng khờ
Ôm túi chữ ngủ mơ

Trăng lên, trăng xuống, trăng mờ
Vẽ sao huyền ảo vần thơ của trời
Tôi ngồi chờ đợi chữ rơi
Ghép qua, ghép lại cho đời thêm vui
Thương em mê muội ngọt bùi
Thương tôi lủi thủi chôn vùi niềm tin

Tôi không đủ sức cầu vinh
Cũng không gánh nổi cuộc tình
Tôi chỉ giữ được tim mình
Đừng cho con chữ làm thinh
Gió, mây, sông, núi điêu linh
Chữ tôi khô giữa chợ tình bán mua
Em buôn trinh tiết được mùa
Tôi hong con chữ đã thừa đớn đau

52. Giọt mưa thu

Một giọt mưa sầu rơi vào mộng
Ngập lối đam mê sũng kiếp người
Em đi thả lại phao gian dối
Bám víu hồn côi lạc bến bờ
Dòng yêu chảy ngược quay vũng tối
Nuốt trọn niềm tin xuống đáy chờ
Đau thương sủi bọt hơi trăn trối
Đón giọt mưa thu lá vàng trôi

53. TIẾNG ĐÀN

Em ơi có nghe!
Những nốt trầm da diết
Cơn mưa đêm mải miết
Gãy vào sợi nhớ mong
Soi bờ tình xói lở
Cồn cào một khúc sông

Em có nghe mùa đông
Trên nốt thăng khờ dại
Xuyên thẳng vào mưa giông
Tiếng đàn rơi bên song


Em ơi, có nghe không?
Nỗi sầu dâng mênh mông
Thăng trầm giai điệu nhớ
Lời tình ca như không!

Trăn trở một dòng sông
Bồi lở nốt thăng trầm
Tiếng lòng ai âm thầm
Gieo vào chốn hư không...


54. PHẢI CHĂNG...

Chẳng phải mình đã xa nhau.
Trầu cau ngày ấy nát nhàu còn đâu!
Bây giờ em hỏi tại sao?.
Mà nghe rơi rớt niềm đau bên thềm.

Nửa trăng đã gửi về em.
Nửa trăng ở lại buông rèm bên anh.
Thu về lá chẳng còn xanh.
Rơi chi nỗi nhớ trên cành chơi vơi.

Nửa đời ôm lấy đơn côi.
Thương người người phụ thì thôi...đừng chờ.
Gửi tình vào mấy câu thơ.
Giăng lên trời một dòng mơ lạc loài.

Thời gian rồi sẽ buông trôi.
Nhớ thương rồi sẽ nhẹ xuôi theo dòng.
Thôi thì vá áo đợi đông.
Mong người xưa đã mặn lòng ấm môi

Tôi về hò hẹn với tôi.
Bến sông giờ đã vắng rồi đò sang.
Mình tôi gieo hạt lỡ làng
Mầm xanh lại nhú ngỡ ngàng đam mê


55.SẼ KHÔNG CÒN...

Sẽ không còn màu hoa phượng đỏ
Giữa chói chang đốt cháy xác ve sầu
Sẽ không còn úa vàng màu gió
Ướt mềm theo nức nở lá rơi

Sẽ không còn cành khô buốt giá
Chọc thẳng trời xé toạc đơn côi
Sẽ không còn hương trinh rờn rợn
Nứt nẻ dòng đời tiếng khóc hồi sinh


56. MỘNG

Có những lúc tôi nằm mộng
Tôi thấy mình bay bỗng
Cánh là đôi tay
Tự do tôi vun vút bay trên bầu trời xanh trong

Có những lúc tôi nằm mộng
Tôi thấy mình sợ hãi
Chắp đôi tay bái lạy
Xin lỗi bầu trời, xin lỗi tôi

Có những lúc tôi nằm mộng
Tôi ôm em vào lòng
Môi bấu môi cháy bỏng
Em tan vào hư không

Tôi có thể cùng em hy vọng
Có thể cùng em xây đắp ước mơ
Nhưng tôi nào có thể chia sẽ cho em giấc mộng của tôi
Dù tôi có thể trao cho em sự sống của chính mình.

Mộng là ảo
Đời tôi là thật
Xin em đừng cầu vọng
San sẽ giấc mộng của tôi

57. Ký ức

Ngàn năm rồi ta gặp nhau.
Em bước đi qua niềm đau thề hẹn.
Hạt tình ươm trăm năm chưa bén.
Em lại vô tình trễ hẹn mùa yêu.

Ta đứng đợi với muôn chiều ký ức.
Ký ức nào cho em nhận ra ta?

58. MƯỢN

Mượn em một nụ cười răng khểnh.
Mượn em một ánh nhìn xuyên thấu đêm sâu.
Mượn em một sợi tóc mưa ngâu.
Mượn em một làn hương hoa nở.

Mượn em một cánh đồng bỡ ngỡ.
Mượn em một vầng trăng gợi mở.
Mượn em một con suối nhỏ gọi mời.
Mượn em một đời thời gian trống vắng.

Mượn em một dòng ký ức phai phôi.
Mượn em một đôi tay vẽ lối đi về.
Mượn em một lời thì thầm nhắc nhỡ đam mê.
Mượn em một dỗi hờn run rẫy.

Mượn em một sớm mai thức dậy.
Mượn em một hoàng hôn che đậy niềm riêng
Mượn em một vũ điệu thần tiên.
Mượn em một mảnh tim lạc loài tan vỡ.

Mượn em cánh cửa đời tôi....

59. CHÁN
Tôi chán đọc một bài thơ kéo dài buồn lê thê
Chán xem vỡ hài kịch với nụ cười lề mề
Chán nghe một bài nhạc giai điệu mơ hồ lỏng bỏng
Chán ngắm bức tranh bút màu lóng ngóng.

Tôi chán ánh nắng mặt trời cáu gắt
Chán cơn mưa chiều đến đi tất bật
Chán những vì sao đơn điệu chớp tắt
Chán con sông dòng nước vật vờ

Tôi chán lời ngọt ngào không biết mệt
Chán sự lặng im vờ vịt lê lết
Chán tiếng chông chùa đổ vào tội lỗi
Chán lời cầu kinh sám hối đãi bôi

Tôi chán ánh sánh chói lòa đôi mắt
Chán bóng tối dò dẫm lần mò
Chán phải nhận những gì tôi không tự có
Chán tình yêu cứ mãi đem cho


Tôi chán bởi không còn gì để chán
Nên tôi đành phải chán chính tôi.!


60..VIẾNG MỘ BẠN

Mồ mày chưa xanh cỏ
Đụ mẹ!
Vợ mày đã lấy trai!

Thương mày đời khí khái
Oằn mình làm bờ vai
Phơi thân trong nắng cháy
Châm bẩm chuyện cấy cày
Cuộc vui nào dám say
Chỉ vì căn bịnh quái
Quyên mình giữ cho ai!

Nén nhang này thắp bái
Thăm mày trong đắng cay
Khóc một đời phận bạc
Đụ mẹ!
Rượu uống hoài phải say!

Cắm trên mộ mày
Một cành mai trắng
Trong ngày tàn phai…

61. SÔNG VÀ BIỂN

Hàng triệu triệu năm
Trái tim biển vỡ
Nước mắt biển rơi
Hóa muôn suối nhỏ

Nỗi buồn bỏ ngỏ
Suối tụ thành sông
Một đời gánh nặng
Tìm về biển đông

Sông lạc về đầm
Nỗi buồn đặc quánh
Sông thêm cô quạnh
Trôi vào hồ sâu

Dòng sông về biển
Nỗi buồn vỡ òa
Yêu thương biển khóc
Mưa đời mặn môi

Hàng triệu triệu năm
Trái tim biển vỡ
Dòng sông chuyên chở
Nỗi buồn trong nôi

Dòng đời tôi trôi
Bao giờ về biển?
Em và tôi
Bao giờ gặp lại!

62…ĐÊM THINH LẶNG

Đêm thinh lặng
Tôi ngồi chờ đợi
Đêm lặng thinh

Tôi châm ngọn lửa
Đêm vẫn lặng thinh
Tôi đốt chính tôi!

Đêm giật mình hoảng sợ lùi xa
Còn lại mình tôi
Tôi tàn lụi

Mẹ kiếp!

63 . SÀI GÒN CHIỀU MƯA

Sài gòn nhòe trong mưa
Tôi dầm trong nỗi nhớ
Bước chân vừa kịp trễ
Đón em về bên tôi...

Sài gòn chiều mưa giăng
Ngọn gió về cuồng dại
Cuốn phăng mảnh tình bay
Say miền xa vời vợi.

Buồn dâng lên phố đợi
Đường thương bỗng hóa dài
Gió và mưa cắt giá
Tôi điên điên một ngày...

Trái tim màu tím tái
Tình rơi vỡ nát tên...
Đời quên theo chân bước
Bậc thang nào đi lên.

Giật mình chuông tin nhắn
Cứ ngỡ tiếng chim di
Nhưng chỉ là quà tặng
Khúc nhạc dòng sông đi…

64- MƠ SAY

Tôi lại trở về với giấc mơ
Mài trăng chuốt gió vẽ vầng thơ
Tình rơi theo chữ vào hoang vắng
Lấp nấm mồ côi giữa dối gian

Vay rượu bắc cầu lên cõi nhớ
Mượn say trải thảm bước vào quên
Nhụy tim thoi thóp chờ giọt máu
Từng phút úa vàng với lá si...

Hãy cứ say theo ảo ảnh cuồng quay
Hãy cứ sống trong lâu đài tuyệt vọng
Hãy cứ yêu với nấm mồ mơ mộng
Để thơ ru mang giấc ngủ cạn cùng

Đêm đã tàn trời sáng rồi ư?
Thơ say còn lại nát nhừ... ban mai

65. MƯA PHỐ

Mưa rơi phiền muộn phố đẫm buồn
Cà phê từng giọt lạnh lẽo buông.
Ngoài kia nỗi nhớ so vai lạnh.
Quán vắng tôi ngồi khói thuốc tuôn.

Tình yêu vừa rớt mằn mặn môi.
Chênh chao con phố nhão nhuộc rồi.
Cà phê ngậm đắng tim nhoi nhói.
Vội vả trong mưa một bóng người.

Vỡ từng bong bóng vỡ yêu thương.
Khói lòng lan tỏa lạnh hơi sương.
Một cơn gió nhẹ khêu khắc khoải.
Người đến cùng tôi sợi tóc vương.

Đường thương một thuở tôi ngồi mong.
Đếm mưa từng hạt gặm nhấm lòng.
Có ai đón lấy trời tâm sự.
Khói vẽ tình tôi giữa hư không.

Mưa kéo màn đêm thật muộn màng.
Chiều còn đưa tiễn bóng người tan.
Đèn đường nhấp nháy tô xao xuyến.
Ưng ửng hồn tôi phố bẽ bàng

66. TRĂNG LẠNH

Trăng ở trên cao
Hạnh phúc khuyết tròn
Huyễn hoặc đêm
Huyễn hoặc tôi

Trăng tròn hạnh phúc
Đêm hừng hực
Tôi hứng buồn rơi
Rót đầy khao khát

Trăng buồn khuyết nữa
Đêm trắng lạnh
Hồn tôi hoang vắng
Nẩy cành đơn côi

Em ở trên cao
Buồn vui mái ấm
Tôi sầu mơ mộng
In bóng dòng sông

Chảy vào mênh mông
Vầng trăng khát vọng
Trôi vào tuyệt vọng
Đời tôi- đời sông

67- EM-NGƯỜI ĐÀN BÀ CỦA TÔI

Em- nhiệm mầu như một nàng tiên luôn xuất khi tôi cần
Em-hiền lành như Phật sau mỗi lần tôi gây tội
EM-dịu dàng như mẹ khi tôi trở về sám hối.

Khi tôi say em lè nhè như bạn
Khi tôi đắm đuối em nồng nàn như một người tình
Khi tôi chết em gục khóc trên mình.

Em- Người đàn bà của tôi

68. QUẦN LỌT KHE

Bão đổ về rậm rập
Gió thổi tung hất váy
He hé quần lọt khe
Phận đàn bà em che

Sang - hèn cũng một kẽ
Buồn - vui cũng một khe
Giấu hai bờ thương-nhớ
Quần lọt khe em che

Phận đàn bà nứt nẻ
Đau đớn đời chia sẻ
Quần lọt khe em che
Chờ quân tử em khoe

69. BUỒN

Buồn như đã chín trên cành
Sao em không hái để dành tặng tôi
Mùa thu đưa gió gọi mời
Em về nhặt lá vàng rơi gói buồn

70…Chiều Thu

Trời buồn buông rũ ráng chiều
Đời tôi cũng ngã chân trời cô liêu
Bình yên em giữ bao nhiêu
Lòng tôi lạnh rát bao điều xót xa

Giọt tình khóe mắt rơi ra
Thấm trên da thịt mặn mà trầm kha
Máu tim nào đã phôi pha
Nhớ thương u uất bài ca nghẹn lời

Mộng tưởng.. hề …mộng tưởng…
Đam mê… hề…đam mê…
Tang bồng hồ thỉ…hề… cô viên tịch…
Hồ trường cạn cạn…hề…ngọc đá tan

Chân trời chiều vạch đường ngang
Lá thu trải thảm ươm vàng biệt ly
Trăng non in dấu tình si
Thả vào sướng sớm đường đi cuối chiều

Bình yên em giữ được nhiều
Chân trời tôi đứng mỹ miều chiều thu




71.. TRỐNG RỖNG



Niềm vui vốn không về
Nỗi buồn bỗng nhiên biến mất
Tôi thấy mình dường như không tồn tại
Trống rỗng mơ hồ


Tôi lặng lẽ nhìn mùa Thu
Thả chiếc lá la đà đáp xuống đất
Tôi cúi nhặt
Hoàng hôn buông ánh tím dịu dàng
Sắc vàng chiếc lá trên tay


Tôi mĩm cười
Thổi chiếc lá vàng bay theo gió
Sự chết mơ hồ
Đẹp!


Tôi cất bước tiếp tục đi
Dường như trong tôi chỉ là sự trống rỗng…


72. ĐIỆP KHÚC TÌNH THU

Lá vàng rơi nhẹ
Chạm bình yên
Đánh thức dòng sông yên ngủ
Sóng gợn xót xa
Đời lá…
Đời ta…
Tình thiên thu…
Đường miên du…
Mùa Thu!

Ngôi nhà cũ
Nỗi nhớ cũ
Rêu phong phũ
Ánh xanh tơ dưới nắng chiều hoang
Vẽ đẹp điêu tàn
Sự sống…
Rơi một giấc mơ
Đậu vào chiếc lá
Úa vàng
Tình ta!

Người xa
Ân ái nào phôi pha
Vàng- xanh tương phản
Ngỡ ngàng
Điệp khúc tình thu
“ Trăm năm…trăm năm ta gửi vào đời
Mảnh tình xinh… xin tặng …riêng người đợi ta
Gãy một cung đàn…
Đánh nhịp yêu thương…
Du ca hời…du ca hỡi…
Trên cánh đồng bình yên…”



73. MẤT NGỦ

Một ván, hai ván …rồi mươi ván
Một đêm, hai đêm …rồi hằng đêm
Thức trắng đánh cờ tìm quên
Giấc ngủ đến kiệt cùng
Tàn hơi
Tàn cuộc chơi…
Thắng bại chưa lần nhớ
Nỗi nhớ em vẫn cứ xếp hàng.

Mỗi một ván cờ thành bại hai mươi phút
Mỗi một kiếp người thọ hưởng sáu mươi năm
Mỗi một cuộc tình dây dưa vô tận
Nỗi nhớ em lại không tính được bằng thời gian mất ngủ

Những ngón tay vàng khè khói thuốc
Đốt mùa thu cháy thêm vàng
Cờ chơi hoài cũng chán
Thơ viết mãi càng nhạt

Nỗi nhớ em mất ngủ xếp hàng
Như giác quan thứ sáu...


74. NỖI ĐAU



Hơn nửa đời người lạc mất nhau
Lao đao bước lên từng nỗi đau
Đôi bàn chân khô máu còn mưng mủ
Che giấu bao mảnh tim vỡ ngọt ngào.

Trong khoảnh khắc đổ nhào cô đơn hỏi
Có nỗi đau nào giống nỗi đau
Có nỗi đau nào thề hẹn cùng nhau
Tạo phản ứng hạnh phúc trong lò lượng tử?

Nỗi đau của những người phụ nữ
Là cô đơn trong ảo mộng chính mình
Là cô đơn khi bên cạnh người đàn ông
Đầu ấp tay gối được gọi là chồng!

Nỗi đau của người phụ nữ nào giống nỗi đau của đàn ông
Nỗi đau của những người tự nhận là chồng?
Khi biết mình tâm lực bất tòng
Không thể là người chồng hạnh phúc mà người phụ nữ cầu mong

Nỗi đau của bạn có giống nỗi đau của tôi không?
Tập mĩm cười khi người phụ nữ mình yêu mình bỏ đi lấy chồng.
Nỗi đau của phụ nữ nào giống nào đau của đàn ông!
Dù có cùng nhau sự cô đơn mênh mông…



75. ĐIỀU ƯỚC



Ước gì tôi có đôi bàn tay của người họa sĩ
Vẽ lên cành khô giữa mùa đông tuyết trắng
Chiếc lá cuối cùng tươi xanh
Giữ cho em nhịp đập ấm áp trái tim

Ước gì tôi có đôi tay của người thợ nề tài giỏi
Xây dựng bên bờ con sông Hằng những nấc thang
Nơi tội lỗi thăng trầm xuống lên tắm gội
Đưa em trở về với nguồn cội tình yêu

Ước gì tôi có thể bước vào cổ tích
Đặt lên môi em nụ hôn phá giải lời nguyền
Của mụ phù thủy ích kỳ, tham lam và độc ác
Đánh thức nàng công chúa thoát kiếp truân chuyên

Những điều ước chỉ có trong giấc mơ vô duyên
Bởi tôi đâu thể là chàng hoàng tử dũng mãnh
Tôi cũng không có đôi tay nhà văn O’Henry lỗi lạc
Và lại càng không bước được những nấc thang của nhà thơ vĩ đại Tagore

Tôi chỉ là một gã đàn ông mộng mơ kỳ dị
Đắm đuối yêu em và cô độc đợi chờ
Hằng đêm viết những câu thơ ỡm ờ gửi nhớ
Với con chữ nhạt nhòa không bật nổi giai điệu khát khao

Tôi chỉ là gã đàn ông mang niềm tin bát nháo
Với chút nỗi đau nhảy múa lộn nhào
Ôm thề hẹn giữa chợ đời đen bạc
Ngắm người qua mời gọi đơn côi.

Tôi giữ hoài nụ cười của em tôi
Sáng , trưa, chiều, tối
Em gọi : tôi ơi!
Một điều ước thật bình thường, giản dị
Nhưng có bao giờ tôi được ước, đâu em?




76. LẮNG NGHE



Từ dạo yêu em
Tôi bắt đầu yêu màn đêm êm đềm và tỉnh lặng
Yêu ánh sáng vàng nhợt nhạt của vầng trăng tần tảo khuyết tròn
Yêu bầy sao ton hon nhấp nháy khóc cười vẽ trên bầu trời vệt sáng tàn lụi
Yêu tiếng côn trùng cặm cụi than vãn dòng đời ngắn ngủi
Yêu ngọn gió vô tình lúi húi bẻ những chiếc lá vàng trên cành
Yêu hàng cây xanh thầm thì sẻ chia những giọt sương khuya tinh khiết
Yêu cơn mưa mải miết trút dỗi hờn màu thời gian bức bối
Yêu chiếc bóng đơn côi đổ dài dưới ánh đèn đường con phố thặng thinh
Yêu nhịp tim lầm lủi kiếm tìm khoảnh khắc dâng hiến khát khao
Yêu lồng ngực nhoi nhói đau oan trai không phải riêng mình
Yêu những cuộc tình trớ trêu với những buồn vui xoay tròn tạo hóa
Và yêu sỏi đá bên nhau muôn đời xa lạ
Tôi yêu em và yêu tất cả
Lắng nghe đời nghe vạn vật tử sinh
Trên cả niềm tin
Tôi lắng nghe tôi…




77. SAO CÒN CHƯA SAY ?




Sao còn chưa say?
Đốt cháy hình hài
Giấc mộng thiên thai
Kiếm tìm trang trải


Rượu tràn chân mây
Sao còn chưa say?
Bóng ngả đêm dài
Tình đã buông tay!


Hương cỏ thơm bay
Dại khờ ở lại
Sao còn chưa say?
Thu vàng nợ vay


Câu thơ bẻ gảy
Hút giọt đắng cay
Mùa hoa Cúc dại
Sao còn chưa say?


Giữa đời tàn phai
Cạn đêm, cạn rượu
Đọa đày luân lưu
Sao còn chưa say?


Khép lại bờ vai
Tròn vừa nỗi nhớ
Sao còn chưa say?
Duyên thừa lắt lay


Trăng lạnh héo gầy
Sao còn chưa say?
Cô đơn về đây
Bước chân tự tại


Sao còn chưa say?




78. TÓC BẠC



Tôi một đời ngay thẳng
Đâu cúi luồn để được lợi danh
Nên nỗi buồn chất vào tim đặc quánh
Theo máu đi tẩy từng sợi tóc đen

Tôi nào đâu dám bon chen
Đợi đêm về nhổ từng sợi bạc
Trên môi nhạt nụ cười cũng lạt
Sao tóc tôi lại bạc trước tình tôi?

Tôi còn gì để được em yêu
Ngoài những sợi tóc bạc khoe cùng đêm tối
Kết thành thơ chờ sao rơi chung lối
Đợi em về tóc tôi bạc đã hóa thành đen




79…ĐỐT CHÁY ĐỜI SÔNG



Cuộc đời tôi là một chuỗi dài thất bại
Khi vụng dại gieo ân tình không cần lấy lại
Cho đến hôm nay tôi chỉ còn lại đôi tay
Cho đến một ngày tôi chấp nhận nợ vay
Ân tình em trao oan trái
Để yêu em với tình yêu bốc cháy
Tan chảy cõi lòng.

Từng đêm nướng xác thân tạm bợ
Từng đêm nung trái tim nghẹn thở
Từng đêm nấu tâm hồn sục sôi nức nỡ
Từng đêm phá vỡ lỡ ngỡ câu thơ

Tôi yêu em người đàn bà ảo tưởng nồng nàn
Tôi yêu em người đàn bà khát khao cùng cạn
Tôi yêu em người đàn bà khói sương lãng đãng
Tôi yêu em người đàn bà chạng vạng đa mang

Tôi yêu em người đàn bà lầm lỗi
Tôi yêu em người đàn bà cô đơn trong chăn gối
Tôi yêu em người đàn bà gian dối
Tôi yêu em người đàn bà sám hối mong manh

Tôi yêu em niềm tin đốt cạn
Trả nợ ân tình lấp lối nghĩa trang
Tôi yêu em tàn tro cháy sáng
Dẫn bước thiên đàng chắp cánh ước mong

Tôi đâu còn gì để mơ mộng
Tôi đâu còn gì để đợi trông
Tôi đâu còn gì để cô đơn sống động
Tôi chỉ còn ngọn lửa tình yêu nóng bỏng đốt cháy đời sông…



XIN EM



Xin em…
Anh xin em xin được ở nhà
Được trồng hoa được ê a
Được em rầy em la
Như đứa con nít lên ba

Anh xin em
Anh đã già
Chẳng còn sức chắn được phong ba
Bước ra khỏi nhà
Bảo táp mưa sa
Đất nước ta
Mảnh đất lắm quỷ nhiều ma
Lắm chùa chiền cũng lắm quan bà
Khói nhang hối hả
Nhân từ mạng vong

Anh xin em chút bờ hy vọng
Đứng yên bình giữa dòng đục dòng trong
Chút nhớ mong bóng ngã vào lòng
Chút say nồng trong giá lạnh ngày đông

Anh xin em một chút là chồng
Chút tồng ngồng tắm một con sông
Chút long bong trong khoảnh khắc mênh mông
Chút trống không gối đầu vồng ngực mộng

Anh xin em nỗi buồn em tựa
Bờ vai anh gội rửa nhọc nhằn
Anh xin em xin mãi một lần
Tim thấm mặn nhịp đời ân ái

Anh xin em nhặt từng lẽ phải
Thụ phấn hoa kết trái ở nhà
Xin em…
Đất nước ta
Mảnh đất lắm quỷ nhiều ma…

No comments:

Post a Comment