Tuesday, February 3, 2015

Thơ Không Đề


Em về cứ ngỡ áo bay
Hồn ta dệt mộng tháng ngày xanh xao
Đêm nằm mỏng giấc chiêm bao
Tỉnh ra thì đã hư hao nửa đời

***

chiều đi chậm
phố vẫn đông
nhớ anh không nói
phải đi vòng
mười một tháng
hai năm về lẻ
bao giờ gặp lại
cố nhân
mong.

***

nhắm mắt
ta gặp bóng ta
mở ra
ta thấy hình ta
nhạt nhòa

***

đêm nằm
gối
mặt trên tay
thơ
năm ngón
đọc chân mày
mắt này hỏi mắt kia
thức - ngủ
tóc rằng tâm mấy ngã
tỉnh - mê

***

tóc tơ nghìn sợi
chia muôn lối
người trăm năm
rẽ hẹn
kiếp quay về.

***

đêm thức gọi
bình minh câm
tia nắng gội đầu
ngày mướt quá...
sợi tóc nào
nhốt em trong anh(?)

***

Ngày mai răng khểnh xa thành phố
Sao bỗng dưng mà lại thấy buồn
Bâng khuâng góp nhặt dăm ba chữ
Gởi người bên nớ chút tơ vương


Paris chưa một lần ghé lại
Biết nước giòng Seine có mãi xanh
Ga Lyon đèn vàng héo hắt *
Một lần đi, đưa tiễn dạ không đành

* Ý thơ Cung Trầm Tưởng 





No comments:

Post a Comment